Em gái tôi vừa đẻ xong, vợ đuổi ra khỏi nhà. Thuê cho mẹ con nó nhà trọ, ích kỷ thế tôi bỏ luôn

Tôi quá thất vọng về cách hành xử của vợ. Mang tiếng chị dâu mà đối xử với em chồng còn bạc hơn người ngoài. Cứ cái đà này thì sớm muộn tôi cũng bỏ vợ.

Tôi quá thất vọng về cách hành xử của vợ. Mang tiếng chị dâu mà đối xử với em chồng còn bạc hơn người ngoài. Cứ cái đà này thì sớm muộn tôi cũng bỏ vợ.

Gia đình nhà vợ có điều kiện, nên hai vợ chồng tôi vừa lấy nhau đã được bố mẹ vợ cho căn chung cư. Còn bố mẹ tôi làm ruộng ở quê, chỉ đủ ăn đủ tiêu. Từ ngày cưới nhau đến giờ, thỉnh thoảng cô ấy cũng hay cạnh khóe. Hai vợ chồng lấy nhau mà bố mẹ chồng không cho được một xu một hào.

Được cái tôi làm công chức ở ủy ban phường, công việc ổn định. Còn vợ tôi thì kinh doanh trên mạng, cũng kiếm kha khá. Nhưng cũng có tháng lỗ chổng vó. Nhìn chung công việc bấp bênh. Tuy nhiên cũng chẳng bao giờ thấy xin tiền chồng. Tôi có cho thì nhận, vợ cũng không đòi hỏi.

Trong nhà có hai anh em, nên từ nhỏ tôi đã rất thương và chiều em gái. Em gái tôi cao ráo, xinh xắn. Trước nó làm bên du lịch cũng kiếm được. Nhưng chính vì công việc phải xã giao nhiều. Nó trót bị thằng đàn ông có vợ lừa cho có bầu. Đến lúc vỡ lở ra thì đứa bé trong bụng đã to. Nó giấu nhẹm mọi chuyện không để gia đình tôi biết. Đến khi vợ thằng kia đến tận nhà đánh ghen nói mới khóc lóc kể:

“Anh ơi giúp em. Giờ em chẳng còn chỗ nào để đi nữa rồi.”

Vốn yêu thương con bé từ nhỏ. Giờ nó lại gặp hoàn cảnh này, nên tôi không nghĩ ngợi gì mà đón nó về ở cùng. Tôi bắt vợ tôi phải quan tâm về để ý đến nó, không sợ nó nghĩ quẩn mà làm liều.

“Nhà có mỗi hai anh em. Giờ nó cũng ra cơ sự này. Em công việc tự do thì ở nhà để ý đến nó. Nó thích ăn cái gì thì chiều nó. Đừng tiếc với em gái anh làm gì.”

Em tôi về ở chẳng bao lâu thì hai chị em có cãi vã. Từ nhỏ con bé được chiều nên có biết làm gì đâu. Con bé có bầu nên nghén cá hồi, cua hoàng đế, tôm hùm. Còn vợ tôi tiếc tiền nên chỉ cá chép với tôm ở chợ về cho nó. Thế là đâm ra cãi nhau, chuyện chỉ vậy thôi.

Biết chuyện, tôi mắng vợ:

“Em làm ra tiền. Mà tính toán với em gái anh từng đồng từng hào. Nó có bầu nên mới nghén ăn, mà em cũng tiếc tiền không mua cho nó. Chị em đi đâu mà thiệt.”

Lúc này chắc ức chế quá, vợ tôi mới sửng cồ lên:

“Anh đi làm cả ngày có ở nhà đâu mà biết. Cứ thấy anh về nó ra vẻ dọn dẹp này kia. Nhưng ở nhà cả ngày với em chỉ nằm với lướt điện thoại. Biết chị bận như vậy mà phụ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa cũng không làm. Thì việc gì em phải chiều nó.”

Hai chị em cứ xích mích thế đến tận lúc em gái tôi sinh. Tôi bận đi công tác đến lúc em gái đẻ xong mới về. Một mình vợ tôi lo hết viện phí. Dù mặt cứ cau có, khó chịu.

Một tuần sau khi em gái tôi sinh. Trong bữa cơm, vợ tôi tuyên bố:

“Chị đã thuê nhà trọ cho hai mẹ con em ở gần đây. Cũng đã thông báo với bà nội về việc em có bầu và sinh con rồi. Mai bà nội lên thì bà chăm em. Chứ chị bẩn công việc, con cái không có thời gian. Không đến lúc anh em lại bảo không chăm em nên hồn.”

Bực mình vì chuyện vợ tự quyết mà không đả động gì với tôi. Tôi không kiềm chế được cho luôn vợ bạt tai. Sau đó vợ tôi gào lên:

“Cái thể loại ăn nằm với đàn ông có vợ, để bụng chửa kễnh ra thì tốt đẹp gì mà còn kênh kiệu. Nhà này bố mẹ tôi mua cho tôi chứ chẳng phải nhà của anh trai cô. Đến ở nhờ còn không biết điều, lười biếng lại đòi hỏi. Tôi đây xin tiễn vong.”

Không chịu nổi được vợ, tôi quát:

“Một là cho em gái tôi ở đây rồi chăm sóc cẩn thận. Còn không thì ly hôn. Cô tự lựa chọn”.

Nghe vậy vợ tôi vùng vằng lên trên phòng đóng sầm cửa lại. Chuyến này tôi phải dậy vợ cho đến nơi đến chốn.. Còn không thì ly hôn.

Chia sẻ bài viết:

Theo Tạp Chí Sở Hữu Trí Tuệ Copy link

Link bài gốc

Copy Link
https://sohuutritue.net.vn/em-gai-toi-vua-de-xong-vo-duoi-ra-khoi-nha-thue-cho-me-con-no-nha-tro-ich-ky-the-toi-bo-luon-d151457.html