Đỡ đẻ cho người yêu cũ, vị bác sĩ t:;/ái mặt khi nhìn thấy đứa bé vừa chào đời…

Khoa sản hôm đó đông nghẹt. Bệnh viện tuyến đầu giữa thành phố chẳng mấy khi yên ắng. Bác sĩ Nam vừa kết thúc một ca m:;//////ổ th/a/:i xong thì nhận được lệnh gấp: một sản phụ chuyển dạ nhanh, c;/ổ t///:ử c:::/u;ng mở gần trọn, cần bác sĩ trực chính. Anh vội vàng thay

Khoa sản hôm đó đông nghẹt. Bệnh viện tuyến đầu giữa thành phố chẳng mấy khi yên ắng. Bác sĩ Nam vừa kết thúc một ca m:;//////ổ th/a/:i xong thì nhận được lệnh gấp: một sản phụ chuyển dạ nhanh, c;/ổ t///:ử c:::/u;ng mở gần trọn, cần bác sĩ trực chính.

Anh vội vàng thay áo, bước vào phòng sinh. Nhưng vừa nhìn thấy người nằm trên bàn, Nam sững lại.

Là Vy – người yêu cũ của anh, người từng nắm tay anh 7 năm, rồi đột ngột rời đi không một lời giải thích. Giờ cô nằm đó, mồ hôi nh:/ễ n/h/ại, b;ụ/:/ng vượt mặt, tay siết chặt chiếc điện thoại, nhưng ánh mắt khi nhìn thấy Nam thì thoáng h:o:ả:/ng h/:::ốt.

– “Anh… là bác sĩ chính à?” – Vy thì thào.

Nam không trả lời. Anh chỉ gật đầu, rồi đẩy cáng vào phòng sinh.

Ca sinh khó. Vy huyết áp t;/ụ/t nhanh, t:i/:/m t:h:/ai yếu, phải can thiệp gấp. Trong lúc căng thẳng ấy, Nam vẫn giữ vững chuyên môn. Mọi người đều n:/í/n th:/ở phối hợp. Sau gần 40 phút, đứa trẻ chào đời.

Nhưng ngay khi đỡ lấy đứa bé, Nam sững người.



Đứa trẻ giống hệt Vy lúc nhỏ, từ đôi mắt long lanh, nụ cười bẽn lẽn, đến những nếp nhăn nhỏ trên gò má. Một cảm giác lạ lùng trào dâng trong Nam – vừa bất ngờ, vừa bồi hồi, vừa lo lắng.

Anh nhìn kỹ hơn, rồi nhận ra một chi tiết quan trọng: chiếc dây rốn quấn nhẹ quanh cổ bé, may mắn được anh xử lý kịp thời. Tim Nam đập thình thịch, vừa là cảm giác nghề nghiệp căng thẳng, vừa là xúc động riêng tư không thể chia sẻ với đồng nghiệp.

Vy thở dốc, tay run run nắm lấy tay anh, mắt rưng rưng:

– “Anh… cảm ơn anh…”

Nam chỉ mỉm cười nhẹ, giọng ấm:

– “Mọi chuyện đã an toàn. Bé hoàn toàn khỏe mạnh.”

Trong khoảnh khắc ấy, nhiều cảm xúc cũ ùa về: tình cảm từng có, sự mất mát, tiếc nuối, và cả niềm hạnh phúc nhỏ bé khi nhìn thấy con – kết quả của sự sống và hy vọng.

Cả phòng sinh tràn ngập không khí vừa hồi hộp vừa hạnh phúc. Đứa trẻ được bọc trong chăn, nằm gọn trong vòng tay Vy, và ánh mắt Nam vẫn lặng nhìn, ngậm ngùi nhận ra sự trùng hợp kỳ lạ của số phận, khi đứa bé vừa chào đời, cũng là lúc những cảm xúc cũ chưa từng nguôi ngoai lại sống lại.

Chia sẻ bài viết:

Theo Tạp chí Sở hữu trí tuệ Copy link

Link bài gốc

Copy Link
https://sohuutritue.net.vn/do-de-cho-nguoi-yeu-cu-vi-bac-si-t-ai-mat-khi-nhin-thay-dua-be-vua-chao-doi-d325503.html