Tâm Sự
Ra sân bay đón em trai mà quên mang kính, tôi nhận nhầm người, còn lỡ làm 1 việc xấu hổ
Sáng nay, trời Sài Gòn nắng chang chang, cái nắng làm tôi chỉ muốn chui vào máy lạnh mà ngủ tiếp. Nhưng không, hôm nay là ngày quan trọng: em trai tôi, thằng nhóc lêu lổng suốt mấy năm du học bên Úc, cuối cùng cũng chịu mò về nước.
Một sinh viên đi làm thêm được thuê dọn nhà cho ông lão sống một mình. Trước khi qua đời…
Một chiều cuối tuần, Minh – cậu sinh viên năm hai ngành công nghệ thông tin – nhận được một công việc làm thêm từ trung tâm giới thiệu việc làm: dọn dẹp nhà cho một ông lão sống một mình ở ngoại ô thành phố. Căn nhà cũ kỹ nằm khuất trong con hẻm nhỏ, cánh cổng sắt gỉ sét, tiếng cót két vang lên khi Minh đẩy cổng vào. Ông lão mở cửa với ánh mắt mệt mỏi nhưng hiền từ, dáng người gầy gò, khuôn mặt hằn sâu nếp nhăn. Minh cúi đầu lễ phép chào rồi bắt tay vào công việc.
Cậu thanh niên 30 yêu bà đại gia 52 tuổi, ngày bà thông báo có thai, cả họ bắt bà làm ngay một việc k:inh kh:ủng…
Trong một con hẻm nhỏ ở Sài Gòn, nơi những căn nhà ống chen chúc nhau dưới tán cây xà cừ già, cậu thanh niên 30 tuổi tên Minh sống một cuộc đời bình dị. Minh là một chàng trai cao ráo, gương mặt sáng sủa, đôi mắt lấp lánh sự nhiệt huyết của tuổi trẻ.
Con chó mực nằm chờ chủ suốt 10 năm ở ngã tư thành phố, ai cho đồ ăn nó cũng để đúng cả ngày mới ăn
Con Chó Mực Nằm Chờ Chủ Suốt 10 Năm Ở Ngã Tư Phú Nhuận – Người Đi Không Về, Mà Nó Thì Không Bỏ Đi
Cả họ đi ô tô cười nh:ạo đứa cháu đi xe máy về quê giỗ tổ, đến sáng hôm sau, ai cũng ch:ết l:ặng khi di chúc thuộc về…
Ngày giỗ tổ họ Nguyễn, cả làng rộn ràng. Từ sáng sớm, những chiếc ô tô bóng loáng lần lượt lăn bánh vào sân nhà thờ họ. Các cô chú, anh em trong họ, ai nấy diện đồ bảnh bao, bước xuống từ những chiếc xe đời mới, tiếng cười nói rôm rả. Họ khoe mẽ về công việc, nhà cửa, và cả những chuyến du lịch nước ngoài. Trong dòng xe ấy, chỉ có Nam, đứa cháu út trong họ, lộc cộc chạy chiếc xe máy cà tàng, bụi đường bám đầy áo.
Tôi g:ục ng:ã khi nghe các con nói: ‘Mẹ bệnh thì cứ chia ngày nuôi như chia ca làm việc!’, sáng hôm sau tôi liền đưa ra quyết định…
Bà Hạnh ngồi co ro trên chiếc giường tre cũ kỹ trong căn nhà nhỏ ở ngoại ô thành phố. Đôi tay gầy guộc, đầy nếp nhăn, nắm chặt tấm chăn mỏng, đôi mắt mờ đục nhìn ra khoảng sân nhỏ nơi ánh nắng chiếu qua tán lá bàng. Bà vừa được bác sĩ chẩn đoán mắc bệnh tim, cần nghỉ ngơi và chăm sóc đặc biệt. Ở tuổi 72, bà không còn sức để tự lo cho mình. Nhưng điều khiến bà đau lòng hơn cả căn bệnh là câu nói của các con – những đứa con mà bà đã dành cả đời để yêu thương, nuôi nấng.
Ông cụ sống vậ:t v:ờ suốt 20 năm ở sân bay, ai đi qua cũng bịt mũi cho đến 1 ngày
Sân bay nơi dòng người tấp nập qua lại, chẳng ai để ý đến một ông cụ già lặng lẽ ngồi ở góc khu chờ. Ông cụ mặc bộ quần áo cũ sờn, tóc bạc phơ, đôi mắt đục mờ nhìn xa xăm. Hai mươi năm, người ta thấy ông cụ ở đó, ngày này qua ngày khác, như một bóng ma vật vờ. Hành lý của ông chỉ là một chiếc túi vải cũ kỹ, bên trong là vài bộ quần áo và một cuốn sổ bìa đen đã ngả màu thời gian.
Một tên trộm đột nhập vào nhà một cụ già ngh:èo, nhưng không lấy gì vì thấy tủ lạnh trống rỗng. Hắn để lại…
Ngày mai, cậu tiếp tục quay lại, tờ giấy trên bàn khiến cậu lặng người...
Ông lão cho chàng trai lạ trú mưa một đêm nhưng sáng hôm sau lại phát hiện…
Mưa đổ như trút nước xuống mái tôn cũ kỹ của căn chòi nhỏ nằm ven bãi đất hoang. Trong chòi, ông Cẩn – một ông lão gầy gò ngoài bảy mươi – ngồi bên bếp than, tay run run vì gió lùa.
Người đàn ông trung niên đem hồ sơ đi xin việc nhưng lại bị chèn ép, coi th:ường. Để rồi…
Sáng đầu tuần, Văn phòng DIZO Group, một công ty nổi tiếng trong lĩnh vực bất động sản, nhộn nhịp như thường lệ.
Đi làm từ thiện trên vùng cao nhưng bị lạc đường, chàng trai xin trú nhờ trong 1 ngôi nhà ven rừng
Trời chiều trên vùng cao Tây Bắc nhuộm vàng bởi ánh hoàng hôn, nhưng với Hùng, một chàng trai 25 tuổi, khung cảnh ấy chẳng còn thơ mộng. Anh đang lạc đường. Là thành viên của một nhóm từ thiện, Hùng cùng các bạn lên vùng cao để xây trường học và phát quà cho trẻ em bản.